MỘT CỐC CAFE NƠI GÓC PHỐ

Một cốc Cafe

Phố vắng tanh…lạ nhỉ?!
Lất phất những hạt mưa
Xuyên qua ánh đèn vàng.

Kìa những cây đèn cao áp
Cũng hiu hắt buồn cảm nhận thế gian.
Cái lung linh diệu kì chẳng ai còn đứng ngắm
Một mình trơ trọi suốt đêm sâu thẳm.

Nghệ sĩ Quốc Quốc

Nhà anh, nhà em cửa đóng then cài
Những dãy phố im lìm trong lặng lẽ đêm dài
Lác đác một vài bóng người qua lại
Họ cần đi vì cuộc sống mưu sinh tồn tại.

Cũng chẳng còn ai lắng nghe những tiếng chim
Hót líu lo trên lùm cây buổi sớm bình yên
Cũng chẳng còn tiếng nói cười sôi động
Kẻ bán, người mua tấp nập giữa đêm Hè tràn sức sống…

Tạm gác lại mọi vui buồn ngày cũ
Cùng chung tay chống dịch lo toan thiếu, đủ
Bởi tuyển đầu đang vất vả gian nan
Đánh giặc thời bình không thể chủ quan.

Khi Tổ quốc cần cả nước vững niềm tin chiến thắng
Góp sức, chung tay, ngày đêm cố gắng
Với Việt Nam bao giờ cũng
Đoàn kết một lòng
Cả nước vững niềm tin, sức mạnh hóa chiến công.

Quốc Quốc